Tôi vẫn nhớ mùa thu ấy, mùa thu có em và tôi, cai mùa của hẹn hò yêu đương, mùa của những đôi tình nhân dắt tay nhau đi trên con đường đây lá vàng khô xào xạc.
Trên chiếc xe máy mới cứng , tôi chạy chầm chậm, lơ đãng ngắm nhìn bầu trời, xanh biêng biếc vào thu, những tần mây trắng trôi lững lờ. Những loài hoa đang mùa đua nhau nở bung sắc màu rực rỡ.
Lá me vàng tung bay khắp phố mỗi lần con gió heo may thoảng qua. Cảnh sắc giao
mùa dâng tràn xúc cảm trong trái tim vừa mới dậy thì làm tôi lâng lâng, mơ mộng.
Để rồi tôi lơ đễnh đâm vào em, rẽ ngang cuộc đời hai tâm hồn trinh trắng tuổi học
trò.
em là cô gái lạ nhất mà tôi từng gắp cho dù đã gây ra cho tôi không ít những tai nạn của tôi cũng "không phải dạng vừa". Lần đầu
tiên gặp một "nạn nhân" bị tôi đâm phải mà chẳng nói năng gì, lặng lẽ
dắt chiếc xe đạp quẹo vành, cong phụt cắm đầu đi mãi với cái chân đi cà nhắc và
khuôn mặt nhăn nhó đến tội nghiệp mặc cho tôi lo lắng, hoảng hốt hỏi thăm lung
tung. "Em có bị làm sao không?" "Tôi xin lỗi, để tôi sửa xe
cho." "Tôi không cố ý mà." Những câu nói ấy như vật thừa của
chúa, cứ rơi vào khoảng lặng mênh mông thu vàng. Em vẫn lầm lì bước đi từng bước
khó nhọc. Lòng tôi quặn thắt lên, vừa bối rối, vừa lo lắng, vừa bực bội cho
"cái con bé mắc dịch" kia. Mặc dù có việc bận, em vẫn làm cho tôi phải
cố đi theo đến tận cuối con đường. Xa lắc xa lư chứ bộ!
Đã có lúc tôi trộm nghĩ
hay em bị câm điếc, có thể lắm chứ? Vì hỏi gì cũng không nói, khuôn mặt không
biết thể hiện cảm xúc loại gì nữa. Hay là em bị tôi đâm mạnh, đập đầu xuống đường,
"đứt dây, chập mạch" rồi cũng nên. Dám lắm à!!!
Đi thêm một đoạn, quẹo qua mấy ngõ tư, em dừng lại trước cổng
một dãy trọ cũ kỹ, ngước nhìn tôi với nụ cười hiền lành nhưng méo xệch vì đau rồi
nói:
"Tới phòng trọ em rồi. Cảm ơn anh đã quan tâm. Em không
sao ạ."
"Trời ạ! Em biết tôi lo lắng cho em biết nhường nào
không?" Tôi bực bội cằn nhằn.
"Em biết chứ."
"Sao tôi hỏi gì em cũng không nói vậy?"
"Tại vừa đau, vừa tức nên không thèm nói." Em cười.
"Em đúng là cô gái kỳ lạ thật đó."
"Anh mới là lạ đó, đi đường không nhìn đường mà nhìn
đâu đâu không hà. Tui không bắt đền là may phước cho anh rồi nha. Ở đó mà cằn
nhằn." Em lại cười và tiếp tục...nhăn nhó.
"Hay để tôi chở em ra tiệm thuốc tây băng bó, bị thương
cũng nặng đó."
Bỗng nhiên, em lại nghe lời. Tôi vào nhà cất xe cho em rồi
chở em đi băng bó. Sau đó, tôi chở em về phòng trọ rồi lại hì hục chở chiếc xe
đạp tàn phế đến tiệm sửa xe.
Chúng tôi quen nhau như vậy đấy. Như là duyên phận đã an
bài. Em đúng là một cô gái thật đặc biệt, cuốn hút lấy mọi suy nghĩ, tư duy của
tôi rồi biến tất cả thành nỗi nhớ, thành tương tư. Đôi mắt em long lanh trong vắt,
nhìn vào đó sẽ thấy cả bầu trời thu mênh mông buồn, nụ cười em thoang thoảng
mùi hoa cúc dại, giọng nói em nhẹ như những làn gió heo may đang ùa về. Chỉ vậy
thôi đủ cho tôi gọi em là cô gái của mùa thu.
Trái tim tưởng như không biết rung động của tôi đã phải chòng chành trước em, cơn gió là lạ bay ngang sa mạc trái
tim tôi. Yêu, yêu say mê, yêu chết mệt. Đó là những gì tôi cảm nhận được về em.Đó là lần đầu tiên tôi biết rung động, tôi biết nhớ nhung tôi biết rơi nước mắt khi bị em khước từ. Trái tim tôi đã tan vỡ và lang thang tuyệt vọng. Tôi mãi không thể hiểu nổi em
đang suy nghĩ gì. Em vẫn luôn nhẹ nhàng khi ở bên tôi, vẫn ngọt ngào với tôi những lúc tôi buồn, vẫn nhận lời đi chơi với những ngày lễ, tết , kể cả lễ tình nhân nhưng mỗi lần
tôi thổ lộ em lại có những lý do để từ chối. Tôi cũng không thể hiểu nổi??? Và trong tất cả những lý do, chưa bao giờ em nói là em đã có người yêu, và điều đó khiến cho tôi càng nuôi thêm hy vọng.
Tôi khát khao với bờ môi của em, khát khao với những cái ôm để xoa dịu nỗi nhớ nhung vô tận trong tôi. Còn em! Vẫn mãi như nàng nai vàng ngơ ngác, tự do bay nhảy
ngoài vòng tay ôm cháy bỏng của tôi. Đối khi tôi thấy mệt mỏi với cuộc rượt đuổi tình yêu vô vọng với em. Nhưng dường
như em khóc, dường như em quyến luyến, dường như em van lơn. Bằng ánh mắt. Ừ,
chỉ bằng ánh mắt buồn, trong veo nhìn tôi đã đủ cho tôi gục ngã, từ bỏ ý định rời
xa em.
_____________________________________
thông tin tham khảo
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét