Thứ Hai, 21 tháng 9, 2015

Mình không phải của nhau….


Em chợt tỉnh giấc và trong cơn mơ ấy em thấy anh và một lần nữa anh lại rời xa em. Em khóc. Em dường như không thể chịu thêm sự dày vò như vậy nữa. Yêu anh và cho đi, yêu anh và quên đi, yêu anh, yêu anh, em biết phải làm sao?

Mùa đông sắp đến, lòng em chợt thắt lại. Cái giá lạnh, cái hiu quạnh như bủa vây suy nghĩ em. Đến rốt cuộc em cũng không thể giữ anh lại. Đến rốt cuộc anh vẫn chọn cách rời xa em.Để rồi một mùa đông năm nay em không còn có anh,và em cô đơn trong căn phòng trống trải với nỗi buồn của riêng em 

Đến rốt cuộc anh và em trở thành người yêu cũ. Thật xót xa khi hai người từng là những người xa lạ rồi trở thành người yêu và bây giờ chúng ta lại trở thành người dưng. Rốt cuộc lại quay về với điểm mốc ban đầu.

Cuộc sống đôi lúc đem lại cho ta những hạnh phúc thật giản dị. Với em, anh đã từng là hạnh phúc giản dị ấy em nâng niu, trân trọng. Em tin ở anh, tin ở con người anh. Không phải vì em ngu ngốc yêu một cách mù quáng. Đơn giản vì khi yêu, em muốn tin ở người mình yêu. Em không muốn vì một chuyện bâng quơ nào đó mà mất đi niềm tin dành cho anh. Bởi em yêu anh rất nhiều. Từ khi em yêu anh em thấy được cuộc sống này thật đẹp và ý nghĩa biết bao. Em thấy tình yêu diệu kỳ mà anh dành cho em, thấy được những điều mà trước đây khi cô đơn em không thể biết.

Em khoác một chiếc áo thu nhẹ. Em đi đến quán cà phê trước đây em và anh hay ngồi. Em nhớ những giây phút anh ngắm nhìn em như vậy, những khoảnh khắc khi cái hôn nhẹ nhàng đầu môi. Em nhớ cảm giác được nằm trong vòng tay anh. Em những những lúc mình ngồi uống cà phê và ngắm mưa, những lúc anh dắt tay em đi qua những con phố nhỏ, nhớ những lúc mình cùng dắt tay nhau chạy trốn những cơn mưa rào, và nhớ cả lúc anh tức giận và mắng em. Thật sự rất ấm áp. 

Em dường như đã đi được nửa hết quãng đường kí ức em và anh. Em thấy lòng mình nhẹ nhõm hơn, cảm giác như vừa trút bỏ được một gánh nặng vậy. Em đã mất anh và em quãng thời gian này em cảm thấy nhẹ nhõm hơn rồi anh ạ

Em mỉm cười. Cảnh vật vẫn vậy nhưng lòng người thì đã thay đổi. Có lẽ em và anh không dành cho nhau.Và có lẽ em nên học cách quên anh đi. Quên anh để em lại có thể là một cô gái hay vui đùa như trước đây, quên anh để em học được cách đi một mình, quên anh để em mạnh mẽ hơn bước đi trên con đường phía trước.
Cảm giác trong em vẫn còn nhưng giờ em với anh, chúng ta chỉ là người yêu cũ. Mình không phải là của nhau anh à.









____________________________________________________________________


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét